8/7/09

BAI HOC CHO CUOC SONG

Đôi khi có một số người lướt qua cuộc đời bạn và ngay tức khắc bạn nhận ra rằng sự có mặt của họ ý nghĩa như thế nào. Họ đã dạy bạn những bài học, đã giúp bạn nhận ra giá trị của chính mình hoặc trở thành con người mà bạn từng mơ ước. Có lẽ bạn sẽ không biết được những con người này từ đâu đến ( bạn cùng phòng, người hàng xóm, vị giáo sư, người bạn mất liên lạc từ lâu hay thậm chí là một người hoàn toàn xa lạ ). Nhưng khi bạn thờ ơ với họ, hãy nhớ rằng trong từng khoảnh khắc họ sẽ ảnh hưởng rất sâu sắc đến cuộc đời bạn.
Ban đầu sự việc xảy ra trông có vẻ kinh khủng, đau khổ và bất công, nhưng khi lấy tấm gương của cuộc đời ra để đối chiếu, bạn sẽ hiểu được là nếu không có những giây phút ấy để bạn vượt qua mọi khó khăn thì bạn khó có thể thấy được tài năng, sức mạnh, ý chí và tấm lòng của bạn. Mọi việc đều diễn ra có chủ đích mà không có gì gọi là tình cờ hay may rủi cả. Bệnh tật, tổn thương trong tình yêu, giây phút tuyệt vời nhất của
cuộc sống bị đánh cắp hoặc mọi thứ ngu ngốc khác đã xảy đến với bạn, hãy nhớ rằng đó là bài học quý giá. Nếu không có nó cuộc đời này chỉ là một lối đi thẳng tắp, một con đường mà không hề có đích đến cũng như bạn sống từng ngày mà không hề ước mơ. Thật sự con đường đó rất an toàn và dễ chịu, nhưng sẽ rất nhàm chán và vô nghĩa.
Những người bạn gặp sẽ ảnh hưởng đến đến cuộc đời bạn. Thành công hay thất bại, thậm chí là những kinh nghiệm tồi tệ nhất cũng chính là bài học đáng giá nhất, sẽ giúp bạn nhận ra được giá trị của chính mình. Nếu có ai đó làm tổn thương bạn, phản bội bạn hay lợi dụng tấm lòng của bạn, hãy tha thứ cho họ bởi vì chính họ đã giúp bạn nhận ra được ý nhĩa của sự chân thật và hơn nữa, bạn biết rộng mở tấm lòng với ai đó. Nhưng nếu có ai thương yêu bạn chân thành, hãy yêu thương họ một cách vô điều kiện, không chỉ đơn thuần là họ đã yêu bạn mà họ đang dạy bạn cách để yêu .
Hãy trân trọng khoảnh khắc và hãy ghi nhớ từng khoảnh khắc những cái mà sau này bạn không còn có cơ hội để trải qua nữa. Tiếp xúc với những người mà bạn chưa từng nói chuyện, và biết lắng nghe. Hãy để trái tim
biết yêu thương người khác. Bầu trời cao vời vợi vì thế hãy ngẩng đầu nhìn lên, tự tin vào bản thân. Hãy lắng nghe nhịp đập của trái tim mình: "Bạn là một cá nhân tuyệt vời. Tự tin lên và trân trọng bản thân bạn, vì nếu bạn không tin bạn thì ai sẽ làm điều ấy?".
Hãy sở hữu cuộc sống của bạn và đừng bao giờ hối tiếc về lối sống ấy. Nếu bạn thương yêu ai đó thì hãy nói cho họ biết, dù rằng sẽ bị từ chối nhưng nó có thể làm cho một trái tim tan nát có thể đập trở lại.

NTM

Blog cam nhan


Hành trình "trung du ký sự".

Ngày thứ 1:
12h (27.01.2009) toàn bộ tập trung và có mặt theo lịch hẹn, xe bắt đầu lăn bánh theo QL1A thẳng tiến miền trung.
Xe xuôi theo QL1A đến đia phận Long Khánh đã có mặt đầy đủ các thành viên, một kỹ niệm khi khởi hành là xe bị CSGT phạt trạm Dầu Giây.
Mọi chuyện cũng ổn sau khi đóng phạt và tiếp tục lên đường, 16h có mặt tại Cà Ná. Cả đoàn vô cùng háo hức khi đặt chân đến đây, mặc dù lịch trình không hoặch định ra sẽ ghé địa điểm này. Toàn bộ các thành viên cùng tham quan và chụp ảnh lưu niệm với biển xanh cát trắng vá cái nắng gió của miền duyên hải rồi nhanh chóng lên đường tiếp tục khám phá vẽ đẹp miền trung. Xe ghé ăn tối lúc 18h30 tại Phan Rang, một quán cơm mà theo cảm nhận của các thành viên là ăn “hơi bị dở”, tuy nhiên với cái bụng đói lúc này cộng với sự háo hức muốn khám phá và du lịch thì ăn cái gì cũng thành dở. Sau khi ăn tối đoàn tiếp tục di chuyển, trên xe vẫn những tiếng ca, chuyện trò rôm rã mọi người vẫn chưa lộ vẻ mệt mỏi mặc dù đã di chuyển hơn 400km. Trời dần về khuya, xe vẫn tiếp tục đi, mọi người lúc này có thành viên ngủ, có thành viên chắc có lẽ do không quen ngủ trên xe hay do tâm trạng hiện vẫn chưa ngủ. Xe đến Phú Yên lúc 1h25’, sau khi rời Thành Phố Tuy Hòa mọi người có vẻ tỉnh ngủ vì đoạn đường này không tốt và nhiều cua ngoặc. Các thành viên có vẻ thấm mệt vì đã di chuyển khá xa phần vì không ngủ được mặc dù nằm nhắm mắt. Xe vẫn tiếp tục đi, 2h45’ đến địa phận Quảng Ngãi xe dừng lại cho mọi thành viên uống nước và ăn khuya, và một phần cho tài xế nghỉ ngơi đôi chút sau chặn đường dài, sau 45’ đoàn lại tiếp tục lên đường.
Ngày thứ 2:
5h30 sáng đoàn đã đến Phố Cổ Hội An, xe chạy loanh quanh qua các đướng phố chính mà vẫn chưa tìm ra được khách sạn theo đoàn là đạt tiêu chuẩn “1 sao”, toàn những khu Resot cao cấp nên đành chạy loanh quanh, cuối cùng cũng quyết định dừng lại tại một địa điểm nhưng đành lắc đầu vì mức giá quá cao. Chẳn biết thế nào đành dừng lại uống Café. Cái không khí buổi sang tinh mơ của Phố Cổ Hội An thật thú vị, có một chút se lạnh một chút cổ kính và trầm lắng.
Sau khi thống nhất lại mọi thành viên quyết định sẽ tìm nhà người thân tại đây thay vì ở khách sạn. Một thành viên trong đoàn là Ms Linh đã may mắn nhớ ra người chú ruột nhà cách thành phố 0.5km. Sau một cú điện thoại, khoảng 10 phút sau đã thấy ông chú xuất hiện, cái vẻ hiền từ và mến khách đã tạo nên con người miền Trung khi mới lần đầu gặp mặt làm đoàn chúng tôi vô cùng bất ngờ. Cả đoàn theo ông chú về nhà, ngôi nhà mang kiến trúc vừa hiện đại vừa cổ kính, cái vẻ cổ kính theo phong cách của phố cổ, ngôi nhà khá rộng dành cho đoàn chúng tôi. Lần lượt các thành viên thay nhau làm vệ sinh buổi sáng và chuẩn bi tinh thần cho 1 ngày tham quan 2 địa điểm là Phố Cổ Hội An và Thánh Địa Mỹ Sơn. Lúc đồng hồ điểm 8h30 là các thành viên chuẩn bị xong xuôi, chúng tôi tiến hành đi bộ thay vì đi xe vì cách Phố Cổ chỉ 0.5km, lần đầu tiên khám phá vẻ đẹp cổ kính và mang tính chất lịch sử của vùng đất xứ Quảng đã mang lại cảm giác ngạc nhiên xen lẫn thú vị. Từng dãy nhà cổ chạy dọc theo các con đường nằm gọn trong 1 khu của thành phố khoản 2 km, nhưng chủ yếu tập trung nhiều nhà cổ nhất là dọc 2 bên bờ sông. Tuy có nhiều ngôi nhà đã được tôn tạo và sửa chữa lại nhưng con người nơi đây vẫn cố gắng giữ lại những nét xưa vốn có, những mái ngói rêu phong và những bức tường gạch củ vẫn còn rất nhiều trong thành phố. Những khu vực bán hàng lưu niệm thì thật nhộn nhịp, chủ yếu vẫn là khách nước ngoài, các mặt hàng ở đây rất phong phú từ tranh, lụa, lồng đèn… nằm dọc theo 2 bên con phố. Có những ngôi nhà vừa buôn bán kinh doanh vừa tận dụng luôn ngôi nhà cổ của mình dành cho khách tham quan khi ghé mua sắm. Sau khi đi dạo và chụp hình khoản 2 tiếng, đoàn chúng tôi dừng chân thưởng thức món bánh tráng đập một đặc sản của vùng đất này, người bán cho chúng tôi là 1 cụ già khoản 60t, cảm giác khi ăn thật lạ và khá ngon miệng khi mỗi thành viên ăn hết 2 cái. Trời đã xế trưa và nắng cũng đã lên trên đỉnh đầu, chúng tôi quyết định quay về nhà ông chú nghỉ ngơi và ăn trưa. Về nhà lúc 12h hơn, các thành viên lăng xăng phụ làm bếp và dọn thức ăn nhưng cũng có nhiều thành viên tranh thủ giải trí bằng vài game bóng bàn cho tăng cường sức khỏe và để thử tài cao thấp. Sau khi ăn cơm xong cũng là lúc để cho vài thành viên nghỉ ngơi, còn những thành viên còn sung sức thì tranh thủ làm vài ván đỏ đen xem năm nay hên xui thế nào? 2h chúng tôi tiếp tục đi Thánh Địa Mỹ Sơn cho đúng theo lịch trình, xe thẳng tiến về Huyện Duy Xuyên. Sau hơn 1h xe đã tới Thánh Địa Mỹ Sơn, sau khi mua vé chúng tôi dự tính cuốc bộ vào khu di tích, nhưng theo lời khuyên của hướng dẫn viên thì xe có thể chạy được vào bên trong, vì từ khu vực bán vé cho tới bên trong hơi xa khoản 3km. Khi tới khu vực bãi đỗ xe chúng tôi mới tiếp tục đi bộ thêm khoản 700m nữa, trước mắt chúng tôi là 3 tòa tháp chính, nằm theo 1 dãy ngang, trong đó có 2 tháp bên tay trái là cao và còn nguyên vẹn nhất, lối kiến trúc cổ và mang vẻ huyền bí của người Chăm xưa kia làm du khách không khỏi tò mò muốn khám phá. Bước vào bên trong toàn khu di tích khá rộng, nhưng tập trung toàn bộ chỉ ở 1 khu chính, được biết khu vực này xưa kia dùng vào việc thờ cúng thần linh. Các hiện vật còn lại không nhiều ngoài những tòa tháp, có lẽ đã được đưa vào các viện bảo tàng hay nhà trưng bày nào đó rồi, đi vào bên trong tòa tháp, không khí rất mát và hơi tối, không gian không rộng chỉ khoản 10m vuông, ngoài các hiện vật còn sót lại, còn có những hiện vật của thời chiến tranh, minh chứng của một thời nơi đây bị tàn phá. Nếu như không bị chiến tranh tàn phá thì có lẽ bây giờ nơi đây vẫn giữ được nhiều hơn những gì chúng ta đang có.
Vì chỉ tập trung tại 1 khu vực chính nên chúng tôi quyết định chỉ tham quan tại 1 khu chính thay vì đi hết toàn bộ, duy nhất chì có thành viên Minh có vẻ hứng thú với những nét đặc trưng nơi đây nên 1 mình tham quan toàn khu di tích. Sau khi tham quan hơn 2h tại đây chúng tôi quyết định quay về Hội An vì trời đã xế chiều, buổi chiều vùng rừng núi thật thú vị, xen kẽ ánh nắng chiều vàng vọt là tiếng chim kêu, tiếng suối chảy hòa cùng tiếng cười từ những đoàn khách phương xa. Chỉ một thoáng nơi đây đã đễ lại trong chúng tôi cảm nhận sâu lắng và nhiều trãi nghiệm.
Đoàn quay lại Hội An gần 19h tối, sau khi đã ghé ăn cơm gà Tam Kỳ lúc 16h30’. Sau khi chuẩn bị lại và tắm tại nhà ông chú xong đoàn lại tiếp tục đi bộ tham quan lại Hội An lần nữa, lần này đễ chiêm ngưỡng Hội An ban đêm như thế nào? Quả đúng như chúng tôi mong đợi, Hội An ban đêm đẹp lạ kỳ, may mắn cho chúng tôi là dịp này có lễ hội lồng đèn nên khu vực chính trưng bày rất nhiều lồng đèn của các nghệ nhân tham dự. Dọc theo 2 bên bờ sông là các dãy nhà treo lồng đèn phía trước, khu vực chính có 1 cây cầy bắc ngang là trung tâm của lễ hội, ngoài lồng đèn nơi đây còn có các đoàn văn nghệ tham gia ca hát và múa các làn điệu dân tộc, du khách có thể tham quan thỏa mái và nếu có chút tò mò cũng có thể tham gia 1 vài trò chơi. Chúng tôi mua sắm rất nhiều, từ lồng đèn cho đến hàng thủ công mỹ nghệ…mê chơi quá trời đã hơn 11h mà vẫn chưa muốn về, mặc dù đêm qua mới di chuyển trên xe tới đây. 11h30’ đoàn quyết định đi ăn Cao Lầu rồi về ngủ. Thực sự món Cao Lầu là món ăn đặc trưng nơi đây nhưng theo cảm nhận của thực khách khi ăn thì có cảm giác lạ miệng nhưng không ngon và đặc sắc lắm, nhưng dù sao đã tới đây mà không ăn Cao Lầu thì coi như chưa tới Hội An thì phải ăn cho biết. 12h đoàn quay về nhà ông chú ngủ để sang mai có sức tiếp tục hành trình.
Ngày thứ 3:
Chúng tôi thức dậy lúc 6h sáng, buổi sáng nơi đây thật lạnh, sau khi đánh răng và súc miệng xong các thành viên nam ngồi trên phòng khách thưởng thức từng ly trà nóng thật thú vị cho một buổi sáng. 7h30’ đoàn tạm biệt và cảm ơn gia đình ông chú để tiếp tục đi Đà Nẵng, buổi chia tay thật cảm động, vì vậy chúng tôi cảm nhận được sự hiền hòa và lòng hiếu khách của con người nơi đây. Xe vừa qua khỏi tỉnh Quảng Nam đoàn dừng lại ăn sáng, các thành viên nhất định phải ăn món Mì Quảng đặc trưng nơi đây, phải công nhận là Mì Quảng ở đây rất ngon, trong miền Nam cũng có nhiều chỗ bán nhưng ăn tại cái nôi nơi nó sinh ra thì quả là rất ngon. Xe tới thắng cảnh Ngũ Hành Sơn lúc 8h30, các thành viên lại tiếp tục hành trình khám phá bằng màng leo núi tại đây, không chỉ đoàn chúng tôi mà có rất nhiều du khách tới đây số lượng cũng khoản cả ngàn du khách. Sau khi mua vé và leo khoản 200 bậc thang, chúng tôi nghỉ chân và chụp ảnh tại 1 ngôi chùa ngay chính giữa đường lên xuống của ngọn núi, men theo phía bên trái của ngôi chùa là đường lên đỉnh và qua động Huyền Không, Vân Không…Động tại Ngũ Hành Sơn này khá rộng diện tích trên 200m vuông, nghi ngút là khói nhanh do du khách cầu nguyện cho 1 năm mới an lành hạnh phúc. Đường vào động khoản 50m, 2 bên là vách đá chiều rộng khoản 3m, có đoạn chỉ 1.5m, bên trái và khu chính là những đền thờ, nhìn lên cao có thể thất được bầu trời vì do là động như do vách núi bao bọc chứ không phải nằm sâu trong núi. Rời động Huyền Không chúng tôi thẳng tiến lên đỉnh núi, các bậc thang khi lên càng cao càng dựng đứng làm du khách mệt nhoài, nhưng khi lên tới đỉnh nhìn toàn cảnh Thành Phố Đà Nẵng du khách mới cảm nhận được là mình không hoài công vô ích, tầm nhìn rất rộng có thể thấy biển và các vùng ngoại ô thành phố, ngồi ngắm cảnh và nghỉ ngơi khoản 45’ đoàn quyết định quay xuống, tiện thể tham quan luôn những điểm khi đi lên đã bỏ qua, nào là vọng hải đài, chùa và hang động làm chúng tôi hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Trước khi xuống xe đi tiếp các thành viên còn tranh thủ ghé mua hàng thủ công mỹ nghệ mà đặc trưng của vùng đất Đà Nẵng này là sản phẩm của làng đá Non Nước, các sảm phẩm có giá rất rẻ nếu bạn có năng khiếu trả giá, chỉ giao động từ 50-200 ngàn là bạn có thể sở hửu 1 bức tượng phật, 3 ông Phúc Lộc Thọ hay hàng ngàn món đồ rất đẹp khác. Do mê quá cộng với ý nghĩ mua quà về tặng gia đình hay bạn bè đoàn chúng tôi mua trên 2 triệu tiền quà lưu niệm tại đây. Các thành viên đều khệ nệ mang sản phẩm của mình về xe, rời Đà Nẵng đồng hồ điểm 11h trưa, cả đoàn thẳng tiến đèo Hải Vân.11h20 đoàn đã có mặt gần hầm đường bộ Hải Vân, các thành viên vô cùng háo hức với phong cảnh nơi này, xe gắn máy phải để trên xe ô tô mới được qua hầm, tốc độ tối đa khi qua hầm phải trên 60km/h, toàn đường hầm dài 7km rất rộng và hiện đại. Các thành viên tỏ ra rất phấn khích và vui sướng khi xe chạy xuyên đèo. Vừa hết hầm chui là đến địa phận Lăng Cô – Thừa Thiên Huế, phong cảnh nơi đây rất đẹp và còn khá nguyên sơ, hai bên đường là những dãy núi cao cùng rừng xanh bát ngát, thi thoảng có thể thấy biển Lăng Cô trải dài với bãi cát trắng và làng nước trong xanh cùng sóng vỗ rì rào. Do cũng đã trưa đoàn dừng lại ăn trưa tại 1 quán cơm ven QL1A có tên là Ánh Nguyệt, cơm trưa ở đây khá ngon miệng và giá thành cũng bình dân. 1h trưa chúng tôi cùng lên đường tiếp tục đi Vườn Quốc Gia Bạch Mã nơi được cho là hấp dẫn và mạo hiểm nhất Thừa Thiên Huế, 2h trưa xe đã có mặt tại Vườn Quốc Gia Bạch Mã, sau khi mua vé vào trong được nhân viên bán vé hỏi “ đoàn của các bạn có ở lại qua đêm không?” làm chúng tôi hơi thắc mắc. Nhưng theo suy nghĩ của chúng tôi thì vào tham quan khoản 2h là quay ra thôi nên cũng chẳn quan tâm, xe vừa vào bên trong VQG cả đoàn kinh ngạc lẫn hết hồn khi nhìn bảng chỉ dẫn “ Bạch Mã 17km” thế là phải hành trình thêm 17km nữa mới tới nơi vậy mà cứ tưởng đã đến rồi khi còn ở bên ngoài VQG, xe quanh co chạy theo các con dốc những đoạn đèo. Nhiều khúc cua rất nguy hiểm chỉ cần tài xế thiếu kinh nghiệm là khó xử lý và rất không an toàn, đường rất hẹp chỉ khoản 2.5 – 3m chỉ đủ cho 1 xe chạy lên, còn xe chạy ngược chiều thì không biết tính sao để tránh xe kia, rất may là chúng tôi chưa gặp xe nào chạy xuống núi. Xe chạy được khoản 3km, và dường như cũng đã lên cao hơn 500m nên bắt đầu có sương mù và mưa nhẹ, quang cảnh lúc này thật đặc sắc, sương bao trùm các ngọn cây, chỉ có thể nhìn xa khoản 200m, trời không có nắng không khí giống như dưới đồng bằng lúc có” áp thấp nhiệt đới”. Càng lên cao sương mù càng nhiều đường càng khó đi, lúc này chúng tôi gặp 1 khó khăn là xe có thể hết nhiên liệu do không ngờ đoạn đường lên Bạch Mã lại xa như vậy. Nhưng đâu còn cách nào khác đành hy vọng vẫn đủ nhiên liệu đi tiếp, xe vẫn cứ lầm lũi bò lên con dốc cao và quanh co, nhiều đoạn cua làm các thành viên thót tim. Sau khi đi được khoản 10km, tài xế cho xe dừng lại do máy quá nóng sợ không chạy nổi nữa, xe dừng trước 1 con thác nhỏ, các thành viên ùa xuống xe chụp ảnh, nhưng khi vừa bước xuống chúng tôi mới cảm nhận rằng trên này lạnh và độ ẩm rất cao, khi nói chuyện hơi nóng từ trong người và độ ẩm nơi này gây nên 1 hiện tượng giống như ta nhả ra khói, nhưng thực chất đó là hơi nước. Điều này làm tăng thêm phần thích thú cho các thành viên, lúc này chúng tôi cũng nhận thấy 1 xe từ trên đỉnh chạy xuống, xe chúng tôi phải nép sát vào vách núi mới có thể nhường cho xe kia qua, rừng nơi này rất rậm rạp và nhiều cây to, có lẽ do độ ẩm cao và thời tiết thuận lợi và được bảo vệ nghiêm nên rừng nơi này mới được như vậy. Xe tiếp tục hành trình thêm 7km nữa là tới khu vực đậu xe và dịch vụ dành cho du khách, lên cao sương mù mỗi lúc một nhiều hơn, tầm nhìn chỉ khoản 30m, sương dày đặc và có gió se lạnh. Cuối cùng cũng tới nơi, xe dừng lại đoàn xuống và bắt đầu lên kế hoặch sẽ đi điểm nào trước? Sau khi thống nhất chúng tôi quyết định đi thác Ngũ Hồ trước vì là địa điểm gần nhất cách chổ chúng tôi đang đứng 2km, trước khi đi một lần nữa nhìn lại quang cảnh nơi này thật kỳ vĩ và hoành tráng, khắp nơi sương giăng và phủ kín, núi rừng thì bạt ngàn không một chút ánh nắng có mặt nơi này, không gian tĩnh lặng và có vẻ hơi buồn. Các thành viên lên đường đi thác Ngũ Hồ, chúng tôi phải leo xuống thay vì leo lên như những chổ khác vì khi leo lên đã ngồi trên ô tô rồi, để xuống được thác đoạn đường khá khó khăn và trơn do mưa. Nhưng rồi sau 1 hồi vật lộn chúng tôi cũng tới nơi, khám phá con suối và hồ thứ 1, nước nơi này rất trong và lạnh, bỏ chân xuống nước sau 5 phút là bị tê cóng nhanh chóng. Dòng suối được tập trung bởi 2 con thác nhỏ, nhiều tảng đá to chạy dọc 2 bên suối góp phần tạo nên nét đẹp cho Ngũ Hồ, sau khi nhận thấy không có gí đặc sắc lắm chúng tôi quyết định quay lên sau khi tham quan ở đây 45’, khi leo lên mới cảm nhận được thế nào là mệt và đuối sức. Cố gắng bò lắm chúng tôi mới lên tới trạm khi nãy dừng xe, ngồi nghỉ mệt và hội ý chúng tôi quyết định đi thác Đỗ Quyên địa điểm đẹp nhất nơi này. Nhưng 1 số thành viên có lẽ do quá mệt nên quyết định không đi, chỉ còn lại 5 thành viên quyết định đi là Kíu, Minh, Tân Mập, Tâm ốm, Tài, 2 thành viên đi riêng lên đỉnh Bạch Mã là Dũng và Huy đã đi trước. 5 thành viên chúng tôi xuôi ngược theo con lộ nhỏ đi Đỗ Quyên cách 3km, đoạn đường đi men theo con đường mòn trong rừng được làm dành cho du khách khá quanh co, liên tục đi chúng tôi mới nhận thấy là quá xa, nhưng không sao vẫn tiếp tục đi được. Gần 40’ chúng tôi mới tới nơi, nhưng thật thất vọng khi chúng tôi tới không phải là chân thác mà là đỉnh thác, nhìn có thấy được gì đâu?. Thật bất ngờ lúc này chúng tôi gặp được 1 cặp du khách người nước ngoài cũng có mặt tại đây, ngoài 7 người chúng tôi có mặt tại điểm ” thâm sơn cùng cốc” này thì chắc chẵn có ai nữa đâu. Nhìn qua tấm bảng hướng dẫn thấy ghi như sau:” Từ địa điểm này xuống chân thác bạn phải qua 689 bậc thang, khi xuống tới nơi bạn sẽ thấy được 1 ngọn thác hùng vĩ nhất Đông Nam Á, đoạn đường này chỉ dành cho du khách có đủ sức khỏe và thời gian” thoáng đọc làm chúng tôi giật mình vì để thưởng thức ngọn thác này còn 1 đoạn xa và khó khăn nữa.

LICH HOC

Thứ 6 tới (10/07/2009) chúng ta sẽ có buổi cuối học môn Tiếng Anh. Các bạn tham gia đầy đủ nhé. Qua thứ 7 là chúng ta học môn Kinh Tế Lượng rồi.